Nỗi đau thời gian (thơ)

MỘNG THU

Hôm nay tôi trở về quê nộiDoi_hoa
Thăm lại vườn xưa, thăm những nẻo đường
Vẫn cái lạch đèo, ngày xưa tôi bắt ốc
Dãy núi Hòn Ngang, vẫn sừng sững vươn cao
Như muốn gọi, vẫy tay chào người xa xứ
Nay trở về thăm lại dấu chân xưa
Bao kỷ niệm dồn lên trong ký ức
Gờn gợn lên những nỗi nhớ khôn nguôi
Tôi muốn ngắm –
                                  Chân dung thời thuở trước

Vẫn mái nhà tranh vách đất đơn sơ
Tôi ở với cha một cây một quả
Của cái thời khốn khổ khó khăn
Quê nội còn đây!
                                     Cha tôi còn đấy!
Cảnh vật đổi dời tạo hóa của thời gian
Tóc cha xanh, ngày xưa cha mạnh khỏe
Thay vào đây tóc đã bạc mầu
Chân khập khễnh, cha bước lê từng bước một
Tay run run khi cha vịn vai con
Bàn tay cha nắm chặt không được tròn
Tôi muốn thét muốn gào lên như có thể
Quay ngược vòng xoay ác nghiệt của thời gian

Theo Thời Luận


Tin mới hơn:
Tin cũ hơn: