Bài Niệm Vãng - Thích Nhuận Tâm

Thích Nhuận Tâm

Bài niệm vãng 

Của Chư Tăng Chùa Lá và chị em văn nghệ sĩ

Trong giờ phút thiêng liêng khói hương trầm ngào ngạt. trong không khí trang nghiêm lẫn vô cùng thương tiếc, thay mặc Chư Tăng Chùa Lá và anh chị em văn nghệ sĩ kính cẩn nghiêng mình trước di ảnh và bàn hương án của anh, đọc lời niệm vãng hòa âm cùng lời thơ, tiếng nhạc đưa tiễn hương linh anh sớm về  Phật Quốc và thành tâm chia buồn cùng tang quyến.

Anh Định Ban ơi!

Một phút chia ly

Để ngàn năm vắng bóng

Nay anh nỡ xa lìa cuộc sống

Chốn hồng trần thi hữu lắm buồn thương

Trời Sài Gòn mây sầu vơ vẩn nổi

Đất Quy Nhơn mùa lũ ngập sầu vơi

Người ra đi chốn tuyền đài vùi lấp nắm cỏ khâu

Kẻ ở lại quấn nhanh vành khăn trắng

Nhớ anh xưa!

Thư thái, ung dung sống cuộc đời thầm lặng

Lo mưu sinh, dạy con trẻ trưởng thành

Giữ mối giềng xây dựng gia phong

Với họ hàng vẹn chữ hiếu thân

Với con cháu nêu gương đạo hạnh

Yêu thi ca xuôi ngược đó đây, kết nối thâm giao, thắm tình bạn hữu.

Nợ áo cơm dù vất vả trăm phần, vẫn lui tới giữ ân tình bè bạn.

Sài Gòn, Nha Trang ngược xuôi cùng Gia Lai, ĐakLak

“Những Nẻo Tình Thơ”, ‘”Đôi Miền Hoa Riêu”, “Trần Gian Nửa Bước” thắm tình “Nghiêng Cánh Thời Gian”

Yêu thi ca như hơi thở bản thân mình

Thương nét bút, không trách hờn chuyện hơn thua, phải trái

Anh Định Ban oi!

Có nghe chăng tiếng khóc nghẹn ngào, niềm đau não ruột, khi con, cháu, rể, dâu thắp nén nhang  thơm bái biệt trước linh sàng.

Có biết cho niềm đau quặn thắt, nỗi nhớ xé lòng, lúc thi bằng rót chén trà nồng ngậm ngùi nhìn di ảnh.

Người mẹ già ngày đêm thương nhớ, đứa con đi biền biệt chẳng về.

Con gái quý yêu nuốt lệ thương đau, giờ phút vu quy lên xe hoa thương nhớ cha hiền ra đi vĩnh biệt.

Sáu đứa con trai khóc chẳng thành lời, khi nghĩ đến nghĩa sinh thành quỳ bên chiếc quan tài, cha vội vã ra đi không một lời trăn trối.

Để rồi hôm nay,

Nương xe linh về cõi Tây Phương

Nhờ thuyền từ đưa qua bến Gíac

Nẻo luân hồi hào quang soi lối

Nước cam lồ suối mát hồn linh

Phướn vãng sanh chiếu diệu mở đường

Chuông Bát Nhã nhẹ nhàng thể phách

Mắt ngơ ngác thương đàn cháu nhỏ

Vắng ông rồi ai kể chuyện đời xưa

Lệ chứa chan mến đám con hiền

Xa cha, hết người khuyên răn sớm tối

Càng tím ruột khi thấy bà ngồi tựa cửa

Trông mây chiều hiu hắt thân đơn

Thâm bầm gan cháu thấy nội chong đèn

Nhìn đêm tối trông cha về một thuở

Tiễn đưa anh trong mối tình thi hữu

Xin nguyện cầu anh sớm về cõi Phật tiêu diêu

Thương thay, tiếc thay!

Tin mới hơn:
Tin cũ hơn: