TỰA
Chắp tay thành kính nguyện cầu
Rót vào Sự Sống từng câu, từng lời
Chân Kinh PHÁP CÚ diệu vời.
I.PHẨM SONG YẾN
(YAMAKAVAGGA)
1
Trong các cú pháp, tâm dẫn đầu, tâm làm chủ, tâm tạo tác. Nếu nói hoặc làm với tâm ô nhiễm, sự khổ sẽ theo nghiệp kéo đến như bánh xe lăn theo chân con vật kéo.
1
Ai ơi! Nguồn gốc khổ đau
Nằm trong niệm khởi ban đầu về “Tôi”
Nói, làm, tác ý khôn nguôi
Tâm còn lưu vết luân hồi mải mê
Vòng quay như cái bánh xe
Theo chân con vật kéo lê đường trần
2
Trong các pháp, tâm dẫn đầu, tâm làm chủ, tâm tạo tác. Nếu nói hoặc làm với tâm thanh tịnh, sự vui sẽ theo nghiệp kéo đến như bóng theo hình.
2
Ai ơi! cội rễ phù trầm
Nằm trong vọng niệm âm thầm về “Tôi”
Nói, làm, thiện ý khôn nguôi
Tâm không tì vết an vui đời đời
Tuệ căn đạo hạnh vun bồi
Lạc phúc như chiếc bóng trôi theo hình
3
“Nó lăng mạ tôi, đánh đập tôi, phá hoại tôi, cướp đoạt tôi”, ai còn ôm ấp tâm niệm ấy, thì sự oán hận không thể dứt.
3
“Người kia nhân ngã điêu linh
Chửi tôi,đánh tôi, vong tình hận thay!”
Ai ôm lòng nghĩ điều này
Làm sao xả bỏ được ngay giận buồn
4
“Nó lăng mạ tôi, đánh đập tôi, phá hoại tôi, cướp đoạt tôi”, ai bỏ được tâm niệm ấy, thì sự oán hận tự dứt.
4
“Người kia nhân ngã điên cuồng
Chửi tôi, đánh tôi, ôi buồn giận thay!”
Ai luôn xả bỏ điều này
Tức thì buông xuống được ngay hận sầu.
5
Ở thế gian này, chẳng phải hận thù trừ được hận thù, chỉ có từ bi được hận thù. Đó chính là định luật ngàn thu.
5
Xưa nay đạo luật gồm thâu
Từ tâm hóa giải thù sâu bể ngàn
Ghét thương mù mịt nhân gian
Oán hờn không thể xua tan oán hờn
6
Người kia không hiểu rằng: “Chúng ta sắp bị hủy diệt” (mới phí sức tranh luận hơn thua). Nếu họ hiểu rõ điều đó thì chẳng còn tranh luận nữa.
6
Sống tham tranh luận thua hơn
Để rồi phải chết cô đơn một ngày
Ai thương Nhận Biết điều này
Vô tranh thế sự trong ngoài thong dong
7
Người chỉ muốn sống khoái lạc, không nhiếp hộ các căn, ăn uống vô độ, biếng nhác chẳng tinh cần, người ấy thật dễ bị Ma nhiếp phục, như cành mềm trước cơn gió lốc.
7
Đuổi theo ảo giác phiêu bồng
Lục căn* buông thả long đong phận người
Uống ăn vô độ biếng lười
Hoang say tình ý đầy vơi tháng ngày
Ma vương dục vọng dài tay
Cuồng quay lạc thú đọa đày xác thân
Như cơn lốc xoáy tình trần
Ngả nghiêng cảnh vật muôn phần bi thương
8
Người nguyện ở trong cảnh chẳng khoái lạc khéo nhiếp hộ các căn, ăn uống tiết độ, vững tin và siêng năng, Ma không dễ gì thắng họ, như gió thổi núi đá.
8
Biết thân bất tịnh vô thường
Lục căn tịnh hóa thanh lương cõi lòng
Uống ăn tiết độ sạch trong
Hằng xem tâm ý rỗng không chi tình
Ma vương cũng niệm nghiêm minh tinh cần
Dẫu cơn lốc xoáy hồng trần
Dội vào núi đá muôn phần khó lay
9
Mặc áo Cà – Sa mà không rời bỏ cấu uế, không thành thật khắc kỷ, thà chẳng mặc còn hơn.
9
Ai người mặc áo thụng dài
Tâm còn tạp niệm sầu ai bất bình
Chưa điều phục thân tâm mình
Cà sa không xứng với hình hài kia!
10
Rời bỏ các cấu uế, khéo giữ gìn luật, khắc kỷ và chân thành, người như thế đáng mặc áo Cà – Sa.
10
Ai người ba độc xa lìa
An lòng địa giới* sẻ chia chân tình
Luôn điều phục thân tâm mình
Đẹp thay! Xứng với ngoại hình cà –sa
11
Phi chơn tưởng là chơn thật, chơn thật lại thấy là phi chơn, cứ tư duy cách tà vạy, người như thế không thể đạt đến chân thật.
11
Những điều được mất phù hoa
Mà tin có thật tâm ma che mờ
Nhân duyên ,nhân quả lại ngờ
Cho là không thật ngu ngơ nhìn lầm
Lay lất mặt mũi thăng trầm
Làm sao tỏ ngộ Chân Tâm pháp mầu
12
Chơn thật nghĩ chơn thật, phi chơn biết là phi chơn, cứ tư duy một cách đúng đắn, người thế mau đạt đến chân thật.
12
Chân Tâm là pháp cao sâu
Ngoài Chân Tâm ấy bể dâu ảo huyền
Xuyên qua hư thực ngắm nhìn
Pháp mầu chứng thực lòng tin vững vàng
13
Nhà lợp không kín ắt bị mưa dột; cũng vậy người tân không khéo tu ắt bị tham dục lọt vào.
13
Ngôi nhà lợp chẳng kỹ càng
Mưa sương thấm ướt tuôn vào ngay
Tu mà bất giác đêm ngày
Nguồn cơn tham dục len đầy Tâm Vương
14
Nhà khéo lợp kín ắt không bị mưa dột; cũng vậy, người tâm khéo tu ắt không bị tham dục lọt vào.
14
Ngôi nhà che chắn kỷ cương
Ngại chii nắng lửa mưa sương lọt vào
Tu thường tỉnh giác không nao
Chân tâm hồ dễ nhiễm trào dục tham
15
Đời này chỗ này buồn, chết rồi chỗ khác buồn, kẻ làm điều ác nghiệp, cả hai đều lo buồn, vì thấy ác nghiệp mình gây ra, kẻ kia sinh buồn than khổ não.
15
Thấy rằng sự ác đã làm
Ăn năn ray rứt chảy tràn niềm đau
Kiếp này cho đến kiếp sau
Đớn đau thao thức tiếp sầu mây xanh
16
Đời này chỗ này vui, chết rồi chỗ khác vui, kẻ làm điều thiện nghiệp, cả hai nơi đều vui, vì thấy thiện nghiệp mình đã làm, kẻ kia sinh ra an vui, cực vui.
16
Thấy rằng; muôn sự đều lành
Thở, cười trọn vẹn viên thành nguồn vui
Kiếp này và kiếp xa xôi
Mừng thay! Sau trước phai phôi sầu chiều
17
Đời này chỗ này khổ, chết rồi chỗ khác khổ, kẻ gây điều ác nghiệp, cả hai nơi đều khổ, buồn rằng ‘Ta đã tạo ác’ phải đọa vào ác thú khổ hơn.
17
Biết rằng: đau khổ đã nhiều
Hai kiếp xấu ác mình đều tạo ra
Tương lai, hiện tại gần xa
Chập cùng đọa xứ Ta Bà chơi vơi
18
Đời này chỗ này hoan hỷ, chết rồi chỗ khác hoan hỷ, kẻ tu hành phước nghiệp, cả hai nơi đều hoan hỷ, mừng rằng “Ta đã tạo phước” được sinh vào cõi lành hoan hỷ hơn.
18
Biết rằng; phúc lạc tuyệt vời
Bởi điều thiện đức hai thời tạo ra
Tương lai, hiện tại gần xa
Thảnh thơi nhàn cảnh Ta Bà thoát sinh
19
Dù tụng nhiều kinh mà buông lung không thực hành thì chẳng hưởng được phần ích lợi của Sa- Môn, khác nào kẻ chăn bò thuê, lo đếm bò cho người.
19
Thuyết nhiều kinh chẳng thực hành
Như người chăn mướn loanh quanh đếm bò
Bao giờ thực nếm sữa bơ
Quả Sa Môn* ấy mơ hồ mong manh
20
Tuy tụng ít kinh mà thường y giáo hành trì; hiểu biết chân chánh; từ bỏ tham, sân,si; tâm hiền lành; thanh tịnh; giải thoát; xa bỏ thế dục; thì dù ở cõi này hay cõi khác; người kia vẫn hưởng phần ích lợi của Sa – Môn.
20
Thuyết ít mà sống như kinh
Công đức nếm trải đạt thành tự do
Tâm Cùng Tử hết phiền lo
Hằng vui giải thoát, cơ đồ Sa Môn
II. PHẨM KHÔNG BUÔNG LUNG
(APPAMADAVAGGA)
21
Không buông lung đưa tới cõi bất tử, buông lung đưa tới cõi tử vong, người không buông lung thì không chết, kẻ buông lung thì sống như thây ma.
21
Buông lung tự khoét mồ chôn
Tinh cần sống mãi xác hồn ung dung
Thân tâm phóng chiếu muôn trùng
Chớp mắt thiên cổ mịt mùng bóng tôi
22
Nhờ kiên nhẫn, dõng mãnh tu thiền định, kẻ trí được giải thoát an ổn, chứng nhập vô thượng Niết Bàn.
22
Thân tâm tỉnh giác rời
Khai đường Đạo lộ rong chơi Niết Bàn
23
Không buông lung, cố gắng,hăng hái, chánh niệm, khắc kỷ theo tịnh hạnh, sinh hoạt đúng như pháp, thì tiếng lành càng tăng trưởng.
23
Chánh tâm, lời nói việc làm
Lục căn thanh tịnh ngày càng hiển danh
24
Bằng sự cố gắng, hăng hái, không buông lung, tự khắc chế lấy mình, kẻ trí tự tạo cho mình hòn đảo chẳng còn ngọn thủy triều nào nhận chìm được.
24
Hiền nhân chuyên chế pháp lành
Nhận thức xuyên suốt ngành thủy chung
Hóa thân thành đảo lực hùng
Cuồng phong tham dục khó mong nhấn chìm
25
Người ám độn ngu si đắm chìm trong buông lung, nhưng kẻ trí lại chăm giữ tâm không buông lung, như người giàu giữ của báu.
25
Si nhân buông thả nghiệp duyên
Thân tâm trôi nổi theo miền trầm kha
Tinh cần bậc trí thiết tha
Giữ tâm như thể phú gia giữ vàng
26
Chớ đắm chìm theo buông lung, chớ mê say dục lạc, hãy tỉnh giác tu thiền, mới mong đặng đại an lạc.
26
Về thôi, Tâm trí đi hoang
Vượt dòng mộng thực bình an tuyệt cùng
27
Nhờ trừ hết buông lung, kẻ trí không còn lo sợ gì. Bậc thánh hiền bước lên lầu trí tuệ, nhìn thấy kẻ ngu si còn nhiều lo sợ, như được lên núi cao, cúi nhìn muôn vật trên mặt đất.
27
Buông tay niềm nỗi mông lung
Ngồi trên đỉnh vực viên dung ngắm nhìn
28
Tinh tấn giữa đám người buông lung, tỉnh táo giữa đám người mê ngủ, kẻ trí như con tuấn mã thẳng tiến, bỏ lại sau con ngựa gầy hèn.
28
Vượt lên bèo bọt trùng duyên
Như con tuấn mã qua miền hoang vu
Bỏ sau lưng đám bụi mù
Bỏ sau lưng vó ngựa tơ yếu hèn
III.PHẨM TÂM
(CITTAVAGGA)
37
Tâm phàm cứ lén lút đi một mình, rất xa, vô hình vô dạng, như ẩn náu hang sâu; Ai điều phục được tâm, thì giải thoát khỏi vòng ma trói buộc.
37
Tâm phàm dong ruổi ngày đêm
Vô hình u ẩn khắp triền non xa
Ai người luôn phát hiện ra
An nhiên thoát khỏi vòng ma buộc ràng
41
Thân này thật không bao lâu sẽ ngủ một giấc dài dưới ba thước đất, vô ý thức, bị vứt bỏ như khúc cây vô dụng.
41
Xác thân tứ đại sẽ tàn
Xuống lòng đất lạnh ngủ ngàn giấc thu
như khúc cây mục héo khô
Trở thành vô dụng bên bờ bãi hoang
43
Chẳng phải cha mẹ hay bà con nào hết, nhưng chính tâm niệm hướng về hành vi chánh thiện làm cho mình cao thượng hơn.
43
Không ai trong cõi nhân gian
Dẫu là cha mẹ họ hàng thân quen
Cho ta cao thượng thiện hiền
Chính là tâm đạo hiện tiền tự thân.
***
Đạo đời muôn sự do tâm
Tùy duyên vui sống quả nhân chớ lầm
IV.PHẨM HOA
(PUPPAVAGGA)
45
Bậc hữu học chinh phục địa giới, diêm – ma – giới thiên giới và khéo giảng pháp Cú như người thợ khéo nhặt hoa làm tràng.
45
Ai thường chinh phục “Địa tâm”
Giảng kinh pháp cú nghĩa âm rõ ràng
Như người thợ khéo làm tràng
Kết thành từng chuỗi hoa vàng đẹp xinh
49
Hàng Sa – môn (Mâu – ni) đi vào xóm làng khất thực, ví như con ong đi kiếm hoa, chỉ lấy mật rồi đi chứ không làm tổn thương về hương sắc.
49
Sa-môn* khất thực trì bình
Không làm tổn hại sinh linh Ta Bà
Như ong hút mật ngàn hoa
Bào toàn nguyên vẹn muôn tòa sắc hương
50
Chớ nên dòm ngó lỗi người, chớ nên coi họ đã làm hay không làm; chỉ nên ngó lại hành động của mình, coi đã làm được gì hay chưa làm được gì.
50
Lỗi người dung thứ rộng đường
Lỗi mình phải biết xét tường nghiêm minh
Sống luôn nhìn lại chính mình
Cảm thông cùng cảnh chúng sanh một nhà
54
Hương của các loài hoa chiên đàn. đa già la hay mạt lỵ đều không thể bay ngược gió,chỉ có mùi hương đức hạnh của người chân chính ,tuy ngược gió vẫn bay khắp muôn phương.
54
Hương chiên đàn, hương gì la*
Vẫn không ngược gió lan xa muôn trùng
Hương đức hạnh mãi thơm lừng
tung bay ngược gió khắp cùng muôn phương
57
Người nào thành tựu các giới hạnh, hằng ngày chẳng buông lung, an trụ trong chính trí và giải thoát, thì ác ma không thể dòm ngó được.
57
Ngát lòng giới, định, huệ hương
Giải thoát tri kiến khỏi đường ác ma
Bồ đề thành tựu không xa
Chan hòa thực tại quê nhà muôn nơi,
***
Muôn hoa xinh ngát trên đời
Vẫn không sánh kịp hạnh người vô tâm
V.PHẨM NGU
( BÀLAVAGGA)
60
Đêm rất dài với người mất ngủ, đường rất xa với kẻ lữ hành mỏi mệt. Cũng thế, dòng luân hồi sẽ tiếp nối mãi với kẻ ngu si không minh đạt chánh pháp.
60
Đường xa trĩu nặng vai trầm
Người thức ngủ thấy đêm dâng mộng dài
Si nhân đẫm bước u hoài
Tử sinh nào biết ra ngoài mối manh
62
“Đây là con ta,đây là tài sản của ta”, kẻ phàm phu thường lo nghĩ như thế, nhưng chẳng biết chính”ta” còn không có, huống là con ta hay tài sản ta.
62
Thế gian lo nghĩ quẩn quanh
“Cho tôi, của tôi” ngọn ngành thương vay
Chính ta còn giả tạm thay
Huống là sản nghiệp gia tài vợ con
75
Một đàng đưa tới tế gian, một đàng đưa tới Niết Bàn, hàng Tỷ -kheo đệ tử Phật, hãy biết rõ như thế, chớ nên tham đắm thế lợi để chuyên chú vào đạo giải thoát.
75
Một đường quả phúc châu toàn
Một đường ân oán mỏi mòn trầm luân
Người con Phật thấy không lầm
Chẳng màng danh lợi ,chỉ cần tiến tu
VI.PHẨM HIỀN TRÍ
(PANDITAVAGGA)
81
Như ngọn núi kiên cố, chẳng bao giờ bị gió lay, những lời phỉ báng hoặc tán dương, chẳng bao giờ lay đông được người đại trí.
81
Khen chê cơn gió phù du
Khó làm xao động tâm tư trí hiền
Như bão lay, núi chẳng nghiêng
Mênh mong biển cả ai phiền bọt trôi
82
Như hồ nước sâu, yên lặng trong sạch, những người có trí sau khi nghe Pháp, tâm họ cũng thanh tịnh và yên lặng.
82
Lắng yên đáy nước in trời
Trí nhân nghe Pháp tâm thời bình an
83
Người lành thường xa lìa mà không bàn đến những điều tham dục. Kẻ trí không còn có niệm mừng lo, nên chẳng bị lay động vì khổ, lạc.
83
Người hiền xa lánh dục tham
Người trí xả bỏ tính toan dục trần
89
Người nào chính tâm tu tập các Pháp giác chi xa lìa tánh cố chấp, rời bỏ tâm nhiễm ái, diệt hết mọi phiền não để trở nên sáng suốt, thì sẽ chứng Niết bàn ngay trong đời hiện tại.
89
Người lìa chấp ngã tham sân
“Giác chi “ tu tập vẹn phần tinh chuyên
Đời này dứt hết não phiền
Niết bàn chứng thực,Tâm nhiên đắ thành.
***
Mặt hồ tâm vẫn trong xanh
Bởi cùng bậc trí thiện lành kết giao
Lòng đêm vẫn chiếu trăng sao
Đã tàn mấy giấc chiêm bao bụi hồng
VII. PHẨM A LA HÁN
(ARAHANTAVAGGA)
92
Những vị A – La – Hán không chất chứa tài sản biết rõ mục đích sự ăn uống, tự tại đi trong cảnh giới: “Không ,vô tướng ,giải thoát”, như chim bay giữa hư không, khó tìm thấy dấu vết.
92
Thân tâm tự tại viên thông
Qua về vô tướng đại đồng viên dung
Như chi tung bay giữa không trung
Khó tìm ra dấu vết trong sương trời
94
Những vị A – La –Hán đã tịch tịnh được các căn như tên kỵ mã đã điều luyện được ngựa lành, nên không còn nhiều não ngã mạn, được nhơn thiên kính mộ.
94.
Thân tâm La – Hán* thảnh thơi
Sáu căn tịch rạng ngời thiên thanh
Như kỵ mã huấn ngựa lành
Nhân Thiên kính ngưỡng oai danh quý ngài
96
Những vị A- La- Hán ý nghiệp thường vắng lặng, ngữ nghiệp, hành nghiệp thường vắng lặng. lại có chánh trí giải thoát, nên được an ổn luôn.
97
Những vị A – La –Hán chẳng còn phải tin ai, đã thấu hiểu đạo vô vi, dứt trừ vĩnh viễn nguyên nhân cùng quả báo ràng buộc, lòng tham dục cũng xa lìa. Thật là bậc Vô thượng sĩ.
96-97
Chẳng còn thiện ác đúng sai
Ba nghiệp vắng lặng hiển bày chánh tri
- 25/10/2012 03:39 - Lời nói - Ái ngữ - Tỳ Khưu Thích Chân Tuệ
- 25/10/2012 03:37 - Tìm hiểu ý nghĩa tam chuyển Pháp luân thập nhị hàn…
- 25/10/2012 03:33 - Chánh pháp là gì?
- 25/10/2012 03:28 - An cư thời hiện đại - Thích Nhật Từ
- 25/10/2012 03:26 - Sự hình thành của A-Tỳ-Đạt-Ma
- 25/10/2012 03:06 - Ba dấu ấn của chánh pháp (tam pháp ấn)